Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàng đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin
Ta bốc hơi men thấy nhớ bồ
Nhớ bồ ta lén vợ chạy sô
Chạy sô ta đến cùng bồ hót
Bồ hót rằng thương nhớ thấy mồ
Thấy mồ, thấy tổ đâu chẳng thấy
Chỉ thấy rằng bồ rất nhớ đô
Nhớ đô nên mới làm bồ nhí
Bồ nhí nhưng mà ví rõ to
Trời tạo hoa đẹp có gai
Còn trai tài giỏi có vài tật hư
Thằng nào mà quá hiền từ
Không què, cũng quẹo, từ từ bỏ ăn?